Trần Thanh Nguyên lại không vội, thong dong dạo bước.
"Tại hạ Hà Thường Lâm, đạo hữu xưng hô thế nào?"
Một nam tử trung niên lưng đeo cự kiếm, mặc áo vải màu xanh nhạt, trên mặt có vài vết sẹo khá rõ ràng.
Y từ phía sau đi tới, chú ý tới bước chân chậm rãi của Trần Thanh Nguyên, âm thầm đánh giá vài lần, thoạt nhìn là một tu sĩ Thần Kiều tứ bộ bình thường, nhưng trực giác lại mách bảo y rằng mọi chuyện không đơn giản như vậy.